DIỄN ĐÀN VĂN HÓA - THÔNG TIN THỊ XÃ CAM RANH
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
April 2024
MonTueWedThuFriSatSun
1234567
891011121314
15161718192021
22232425262728
2930     

Calendar Calendar

Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

Statistics
Diễn Đàn hiện có 35 thành viên
Chúng ta cùng chào mừng thành viên mới đăng ký: dokimphuong

Tổng số bài viết đã gửi vào diễn đàn là 339 in 229 subjects
Thống Kê
Hiện có 15 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 15 Khách viếng thăm

Không

[ View the whole list ]


Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 120 người, vào ngày 6/2/2011, 9:42 am

Ông 74 tuổi vớt ve chai nuôi 2 cháu mồ côi

Go down

Ông 74 tuổi vớt ve chai nuôi 2 cháu mồ côi Empty Ông 74 tuổi vớt ve chai nuôi 2 cháu mồ côi

Bài gửi  KENDIZONE 2/11/2009, 10:45 am

Sông An Cựu - TP Huế, mỗi buổi sáng sớm hay xế chiều, trên chiếc ghe bé nhỏ, một ông già tóc đã bạc trắng, cùng đứa cháu nhỏ lặng lẽ khua mái chèo rẽ nước nhặt chai, lọ, phế thải trôi nổi bán kiếm tiền đong gạo đắp đổi qua ngày.


Ảnh chụp chiều ngày 22- 10-2009, hai ông cháu vớt ve chai trên khúc sông An Cựu đoạn chảy qua đường Hải Triều.


Ông 74 tuổi vớt ve chai nuôi 2 cháu mồ côi 01112009_633926494064485000
Lênh Đênh cùng rác



Tay run lật bật, cụ với xuống nước cố lấy cho được cái vỏ chai mắc kẹt trong cỏ rác, tay còn lại cố bám vào thành ghe cho thật chặt. Loay hoay mãi cuối cùng thì ông Mai Văn Tâm cũng lấy được. Xóc qua nước cho sạch bùn rồi cụ bỏ vào ghe. Từ phía sau thằng cháu hét lên: “Sát bờ có vỏ lon bia ông ơi!” - nghe cháu nói ông chèo tới phía trước nhìn hồi lâu mới thấy rồi ông lại nhặt bỏ vào ghe. Ngẩng mặt lên nhìn tôi ông nói: “Cháu nội tôi đó, tên Mai Văn Hòa, 12 tuổi mà chưa đi học. Cha mẹ chết khi hắn chưa đầy 5 tuổi. Mấy năm nay hắn đi giúp tôi một tay chứ bây giờ yếu quá rồi chú ơi, mắt kém, chân tay, mình mẩy rệu rã hết, một mình không thể điều khiển nổi chiếc ghe khi gặp gió to”. Hắn còn có chị tên Mai Thị Chuyền 14 tuổi, học lớp 8.



Ở cái tuổi 74 người ta gọi “thất thập cổ lai hi” mà mỗi ngày ông Tâm cùng đứa cháu ngược xuôi hơn 5km sông nước để tìm vớt ve chai. Ở đâu có dòng chảy là hai ông cháu có mặt. Hành trình kiếm ăn của ông già từ sông An Cựu, An Hòa, Cầu ngói Thanh Toàn, sông Hương. Sáng đi xế chiều mới về, hai ông cháu mang theo cơm ăn ngay trên ghe luôn, cũng có bữa đến trưa nếu kiếm được kha khá thì ghé chợ bán luôn rồi mua tạm suất cơm rẻ tiền ăn vội sau đó lại tiếp tục. Lênh đênh suốt cả ngày trên sông nước, cứ ở đâu có rác nổi thì hai ông cháu chèo đến, khơi từng mảng rác lên tìm, cần mẫn liền tay không nghỉ, vậy mà ngày nhiều thì được 20.000 - 25.000đ, ít thì 12.000-13.000đ, đủ đong vài cân gạo, thêm bó rau sống trong ngày. Mờ sáng hôm sau ông cháu lại phải tiếp tục nhổ neo xuôi ngược trên các con sông. Nghỉ một ngày là hết cái ăn cho ngày sau.


Nhắm mắt chưa yên

Cuộc đời của cụ Tâm thật nhiều gian truân. Sinh ra từ vùng sông nước, tuổi thơ gắn với ngày hai bữa mò tôm, bắt ốc. Rồi cũng như bao người khác lớn lên ông cũng may mắn có vợ có con, cuộc sống vẫn gắn liền với con đò, bến nước. Chiều chiều chồng giăng lưới, thả đăng, sáng sớm đã có mớ tôm, cá mang về cho vợ đi bán, đong gạo nuôi con. Dù vất vả nhưng cụ thấy thật hạnh phúc. Nhưng ông trời thật bất công khi hạnh phúc giản dị đó cũng chẳng được bao lâu. Cách đây 26 năm, vợ ông - bà Nguyễn Thị Lự không may đổ bệnh rồi qua đời. Ông buồn lắm nhưng rồi cũng phải nén đau thương để tiếp tục sống. Oan nghiệt thay năm 2002, con trai ông cùng vợ không may tai nạn, cả hai ra đi vĩnh viễn để lại cho ông hai đứa cháu dại, đứa lớn 7 tuổi , đứa nhỏ 5 tuổi. Từ đây thân già cô độc phải nuôi thêm hai đứa cháu, một gánh nặng quá sức cho một người đàn ông khi đó đã ở tuổi 67.



Hơn 7 năm nay ông Tâm xuôi ngược trên nhiều con sông của TP Huế vớt ve chai, mò tôm, bắt ốc nuôi cháu mồ côi. Giờ đây ở cái tuổi 74 cụ không còn khỏe nữa. Già yếu, run rẩy, mắt mờ nhưng cụ vẫn phải gắng gượng để không quản nắng mưa, cố gắng cùng đứa cháu kiếm ngày vài cân gạo sống qua ngày.


“Lênh đênh trên sông nước cả ngày nhiều lúc về đến nhà chẳng thiết gì đến ăn uống. Rửa vội tay chân xong là lao lên giường làm một giấc đến gần nữa đêm mới dậy ăn cơm rồi lại ngủ tiếp, sáng mai người rã rời cũng phải cố mà gượng dậy. Những lúc ốm đau nằm một chỗ không đi làm được, gạo trong nhà không còn, nằm mà hai hàng nước mắt chảy ra. Tôi chết cũng được rồi nhưng tội cho hai đứa nhỏ quá, chúng nó còn dại lắm”. Nói đến đó, cụ không giấu nổi nước mắt, vén áo chấm chấm vào khóe mắt rồi hai ông cháu lẳng lặng khua chèo rời xa tôi dần trong bóng chiều đã nhá nhem.
LInk lấy từ : http://tinexpress.com/PN/giao-duc/song-dep/ong-74-tuoi-vot-ve-chai-nuoi-2-chau-mo-coi/2-1-0/22-82-196451/

KENDIZONE
Cấp 3
Cấp 3

Tổng số bài gửi : 42
Join date : 02/11/2009

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết