DIỄN ĐÀN VĂN HÓA - THÔNG TIN THỊ XÃ CAM RANH
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
March 2024
MonTueWedThuFriSatSun
    123
45678910
11121314151617
18192021222324
25262728293031

Calendar Calendar

Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

Statistics
Diễn Đàn hiện có 35 thành viên
Chúng ta cùng chào mừng thành viên mới đăng ký: dokimphuong

Tổng số bài viết đã gửi vào diễn đàn là 339 in 229 subjects
Thống Kê
Hiện có 14 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 14 Khách viếng thăm

Không

[ View the whole list ]


Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 120 người, vào ngày 6/2/2011, 9:42 am

Đêm làm vợ, ngày làm... mẹ của chồng

Go down

Đêm làm vợ, ngày làm... mẹ của chồng Empty Đêm làm vợ, ngày làm... mẹ của chồng

Bài gửi  kiemhoang 13/12/2009, 7:56 pm

Nếu anh không chịu thay đổi, không chịu suy nghĩ lớn lên thì đường ai nấy đi, tôi mệt mỏi lắm rồi. Xin anh nhớ cho tôi là vợ chứ không phải là mẹ của anh...
Lấy chồng ít tuổi

Mối tình chị - em của Thủy và Trọng đã không được ủng hộ ngay từ đầu, nhất là từ phía gia đình Thủy. Từ khi con gái đưa người yêu về giới thiệu, bố mẹ Thủy đã phản đối kịch liệt khi nhìn thấy sự chênh lệch khá lớn về tuổi tác. Tính cả tuổi mụ, Thủy hơn Trọng gần 7 tuổi. Xưa nay người ta nói "chồng già vợ trẻ là tiên" chứ có ai bảo "vợ già chồng trẻ là tiên" bao giờ.

Thế nhưng dù ai có nói ngược nói xuôi, Thủy cũng chắc như đinh đóng cột rằng ngoài Trọng ra không lấy ai làm chồng. Khuyên can không nổi con gái, bố mẹ Thủy đành xuống nước. Thủy cam đoan, dù sướng khổ thế nào đó cũng là cuộc đời cô. Về phía gia đình Trọng, tuy không vừa ý lắm về mặt tuổi tác của Thủy nhưng hình thức lẫn tính tình và nhất là địa vị mà Thủy có được trong xã hội cũng khiến họ xuôi lòng.
Đám cưới được tổ chức, Thủy lên xe hoa trong sự phân vân bàn tán của người thân lẫn bạn bè rất nhiều. Nhưng rồi tình yêu hiện có với Trọng, cô nghĩ tất cả sẽ êm đẹp. Với Thủy khi quyết định đến kết hôn cùng Trọng, cô cũng đã phải trải qua những phút giây trắc nghiệm với bản thân mình. Đã bao lâu lần Thủy tự hỏi liệu sau này khoảng cách tuổi tác ấy có làm Trọng chán nản và bỏ rơi mình không? Nhưng rồi những lời hứa, sự thề thốt của Trọng đã làm cho trái tim Thủy mê muội và gạt đi tất cả sự lo lắng ấy.

Trọng bỏ qua ranh giới tuổi tác, quyết chiến đấu với bao đối thủ lúc bấy giờ đang vây quanh Thủy. Sự chân thành và tình yêu cuồng nhiệt đấy đã khiến Thủy bỏ qua nhiều cơ hội tốt khác để đón nhận Trọng. Cô chỉ biết bên Trọng, Thủy không chỉ được yêu, được chiều chuộng mà còn được thể hiện mình. Trọng răm rắp nghe theo mọi sự sắp đặt, chỉ bảo của Thủy không một lần phản đối.

Bên Trọng, cô được thể hiện hết cái tôi của mình. Đây là điểm khác biệt so với những mối tình trước đây của Thủy. Thay vì phải phục tùng, phải thay đổi cái tôi của mình cho hòa hợp với người yêu thì cô lại được sống theo những gì vốn thuộc về bản chất. Chỉ cần được như thế, Thủy tin không có khó khăn nào mà cô không vượt qua.

Vì gia đình chồng đông anh em nên cưới xong, vợ chồng Thủy được ra ngoài sống riêng. Nhờ sự giúp đỡ của bố mẹ hai bên, họ mua được một căn hộ nho nhỏ. Bố mẹ Thủy phần nào gạt được nỗi lo âu khi thấy Thủy sống có vẻ thoải mái và hạnh phúc. Trọng tuy ít tuổi hơn vợ nhưng cũng sống rất trách nhiệm và ra dáng một người chồng, người chủ gia đình. Có vẻ như Thủy đã thật sự tìm được hạnh phúc trong cuộc hôn nhân do mình quyết định.


Đêm làm vợ, ngày làm mẹ của chồng

- Nếu anh không chịu thay đổi, không chịu suy nghĩ lớn lên thì đường ai nấy đi, tôi mệt mỏi lắm rồi. Xin anh nhớ cho tôi là vợ chứ không phải là mẹ của anh...

Thủy hét lên trong nỗi mệt mỏi lẫn thất vọng khi Trọng trở về nhà say mềm nằm vật ra giường không hề biết con trai đang sốt mềm trong tay vợ. Vẫn bỏ ngoài tai tất cả lời cáu giận của Thủy, Trọng cởi quần áo, giày tất mỗi thứ vứt một nơi rồi vô tư ngủ. Thủy chán chường không biết đây là lần thứ mấy cảnh này diễn ra.

Từ khi đứa con ra đời, Trọng không còn là anh chồng ngoan ngoãn, vợ bảo sao làm vậy. Hạnh phúc tươi đẹp của gần một năm dường như biến mất. Giờ thì Thủy hiểu, Trọng trước đây và Trọng bây giờ vẫn là một, chỉ có cô là thay đổi. Những ngày son rỗi chưa có con, Thủy đảm đang hết việc cơ quan rồi đến việc nhà. Hết giờ làm về đến nhà là cô tay dao tay thớt nấu nướng rồi dọn dẹp nhà cửa theo ý thích.

Trọng không hề tham gia hay phản đối khi vợ đã quyết, anh chỉ cổ vũ và hưởng thụ tất cả những gì Thủy mang đến. Niềm hạnh phúc được sống theo ý mình, được chăm sóc và chiều chuộng chồng đã khiến Thủy quên đi nỗi mệt mỏi. Thế nhưng vì khi mang thai và nhất là con trai ra đời thường xuyên đau ốm thì cô mới nhận ra vai trò của mình hình như đang bị lạm dụng quá mức.

Cũng từ khi có con, Thủy mới nhận ra Trọng chằng khác một đứa con lớn tuổi của mình thay vì là người chồng như lúc đầu. Nghĩa là mỗi sáng sau khi chuẩn bị xong quần áo cho con đi nhà trẻ, cô lại quay sang lấy sẵn đồ cho chồng. Thủy bảo nếu không làm vậy thì cô cũng phải hết hơi trả lời rồi chỉ trỏ cho Trọng phải lấy áo chỗ nào, quần để ở đâu, bít tất nằm góc nào. Chỉ cần Thủy đau ốm một hôm là y như rằng Trọng lôi thôi lếch thếch đi làm trong bộ cánh nhăn nhúm.

Trọng nói anh chẳng để ý đến người ta bàn tán thế nào nhưng Thủy thì ngượng chín người, xấu chàng hổ ai cơ chứ. Đi làm về, dù quần áo bẩn đã được cô quy định bỏ vào một nơi để giặt giũ nhưng Trọng vẫn chứng nào tật nấy. Thế là Thủy hết nhặt nhạnh đồ bẩn của con lại quay sang gom đồ bẩn của chồng. Không chỉ lo chuyện mặc, Thủy còn đầu tắt mặt tối với chuyện ăn của chồng và con.

Thủy kể, chồng người ta về thấy vợ bận con nhỏ thì chủ động ra chợ giúp vợ một tay, còn chồng Thủy mặc kệ. Hôm nay vợ cho ăn gì Trọng không cần biết chỉ cần đến bữa cơm canh tươm tất. Trừ thời gian ở công sở ra, Thủy tất bật hết lo cơm nước cho chồng lại đến cháo bột cho con, rồi thì giặt giũ dọn dẹp. Mỗi lần sai chồng làm việc gì là y như rằng sau đó cô lại phải làm lại gấp hai, ba lần. Dần dần Thủy cảm tưởng vai trò làm vợ của mình chỉ được thể hiện vào ban đêm, còn ban ngày cô chẳng khác gì làm mẹ trong nhà. Áp lực công việc tạo thành sự ức chế trong Thủy khiến cô dường như biến thành một người khác hẳn.

Sau nhiều lần lưỡng lự, cuối cùng Thủy quyết định tìm đến phòng tư vấn. Cô muốn tìm một lời khuyên để mình có thể thoát khỏi cảnh vừa làm mẹ của con lại vừa phải làm mẹ của chồng.

- Khi lấy chồng ít tuổi hơn mình, em chỉ nghĩ cản trở duy nhất là vấn đề tuổi tác. Sau này vợ già chồng trẻ sẽ nảy sinh chuyện ngoại tình này nọ, em đâu ngờ làm vợ của chồng ít tuổi hơn mình lại giống làm mẹ. Không phải là em không thử nhờ vả chồng làm đỡ việc nhà nhưng làm việc gì cũng không đúng ý mình, thà làm cố cho xong. Mỗi lần vợ chồng có gì mâu thuẫn thế là anh ấy dỗi như trẻ con bỏ ra ngoài chơi đến tối mới về, không thì uống rượu say, thậm chí còn bỏ đi đâu đó hai, ba ngày mới về nhà.

Nhà có việc gì là y như rằng câu cửa miệng của anh ấy là nói vợ phải làm thế nào. Em cần tiền để trả nợ, anh ấy biết chuyện bèn hỏi lại em "làm thế nào bây giờ em nhỉ?". Con sốt cao, thay vì phụ vợ đưa con đi viện anh ấy cũng sờ trán con hết lần này đến lần khác rồi hỏi vợ "sốt cao quá, làm thế nào bây giờ hả em?"... Cứ thế chẳng khác gì một cậu bé con gặp bất cứ việc gì bất trắc cũng qua hỏi mẹ.

Sống trong nhà mà anh ấy chẳng hề quan tâm đồ đạc được sắp xếp thế nào. Bảo lấy cho con bộ quần áo để mặc cũng chẳng biết quần áo con để chỗ nào. Có lần em bận việc gọi điện về bảo cắm sẵn cho em nồi cơm thế mà khi về đến nhà nồi vẫn trống không. Em hỏi nguyên nhân anh ấy bảo không biết gạo để chỗ nào nên không cắm được. Kể chuyện cứ nghĩ là em đùa, nhưng có lẽ chẳng có người chồng nào tồi tệ như thế cả, không biết nhưng cũng không tìm, không có cũng chẳng đi mua. Tất cả đều chờ vợ. Giờ em nói đến chuyện ly hôn thì bố mẹ và mọi người cười chê vì trước đây ngăn cản không nghe, mà sống cái kiểu này thì có lẽ em phát điên mất.

- Chuyện của em chưa đến nỗi bế tắc đâu, tất cả đều do em không biết cách dạy việc cho chồng.

Thủy nghe như nuốt chửng từng lời khuyên của nhà tư vấn. Thực ra vấn đề của cô là đã không biết cách làm cho chồng hiểu được vai trò của mình đối với gia đình và vợ con như thế nào. Cô đã ôm đồm hết mọi việc vì nghĩ chồng làm việc gì cũng hỏng. Về phía Trọng chỉ vì thấy mọi việc đều ổn, vợ chuẩn bị từ A đến Z nên đã sinh ra tâm lý ỷ lại.

Giá như Thủy biết cách san sẻ bớt gánh nặng gia đình cho chồng, kể cả việc kiếm tiền. Giá như cô đừng chăm chồng giống như chăm con thì có lẽ vai trò làm vợ của cô cũng không đến nỗi biến tướng như làm mẹ. Lo lắng, chăm sóc gia đình là một phần cuộc sống của người phụ nữ. Nhưng cũng không vì thế mà bao sân tất cả để rồi tự biến cuộc đời mình thành bi kịch.

Theo Đời sống Gia đình
kiemhoang
kiemhoang
Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 75
Join date : 07/10/2009
Age : 62
Đến từ : Cam Ranh

http://phongvhttcr.gov.vn

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết